Hà Nội, 2012
Bà nói với Hương rằng, khi họ qua đời, tổ tiên không biến mất, họ tiếp tục trông nom chúng ta. Hôm nay, Hương cảm nhận Bà đang nhìn Hương quẹt que diêm đốt ba cây nhang. Trên bàn thờ gia đình, đằng sau cái chuông gỗ và những điã thức ăn nóng hổi, đôi mắt Bà long lanh trong ánh sáng của ngọn lửa cam xanh đang bốc lên thiêu đốt que nhang. Hương lắc cây nhang để dập tắt lửa. Ngọn nhang đỏ, làn khói thơm bay lên trời để gọi hồn những người quá cố.
“Bà ơi”, Hương nói nhỏ cùng lúc đưa cây nhang trên đầu.
Sau làn khói giữa hai thế giới, Bà mỉm cười.
“Cháu nhớ Bà”.
Một cơn gió thổi qua cửa sổ, hai bàn tay ôm mặt Hương như Bà vẫn làm khi xưa. Những cây bên ngoài như có tiếng của Bà.
“Hương, cháu yêu quý. Bà mãi mãi bên cạnh cháu.”
Hương cắm que nhang vào cái bát đặt trước ảnh Bà. Nét mặt dịu dàng của Bà toả sáng trong mùi thơm của nhang. Hương nhìn những vết sẹo trên cổ Bà.
Bà nói nhỏ qua những cành cây lay động.
“Cháu yêu quý nhớ lấy. Những thử thách dân tộc Việt Nam phải đối diện cao như những ngọn núi cao nhất. Lúc đứng gần, ta không thể trông thấy ngọn. Sau khi vượt qua những đau khổ của cuộc sống, ta mới thấy toàn cảnh”.
DLT trích dịch từ bản tiếng Pháp tiểu thuyết “The mountains sing”.
Nguyễn Phan Quế Mai sinh năm 1973. Bà là tác giả nhiều tập thơ và hai tiểu thuyết tiếng Anh từng đoạt nhiều giải quốc tế.
“The mountains sing” là truyện của 3 thế hệ VN từ những năm 1930, qua những sóng gió của đất nước.
“Dust child” là truyện về những mảnh đời trong thời chiến trong miền Nam.
Hai tiểu thuyết này được dịch ra hơn 15 ngôn ngữ, trong đó có Pháp, Đức, Ý, Tây ban nha, Hòa Lan…
Nguồn: nguyenphanquemai.com
Sáng hôm qua, ngày 14 tháng 10 năm 2025, gia đình chúng tôi có đi…
Tin Mưa Đỏ dự tranh Oscar đến với tôi hầu như cùng lúc với tin…
Có lẽ, trong cuộc sống hôm nay, giữa bao nhiêu âm thanh hỗn độn của…
Một con tàu dù to lớn tới đâu thì khi ra khơi, những chiếc phao…
Trong khi thiên tai tiếp tục tàn phá đất nước, việc giới lãnh đạo chế…
Thú thật tôi chưa xem và cạch mặt không bao giờ xem loại phim mượn…