Điều gì sai khi ông Tô Lâm trích dẫn hình mẫu kinh tế tư nhân Trung Quốc (Chu Tuấn Anh)

Sau 50 năm duy trì một chế độ được cai trị một cách độc đoán kể từ năm 1975 sau khi cuộc nội chiến Việt Nam kết thúc, ông Tô Lâm- tổng bí thư đảng CSVN đã thừa nhận tầm quan trọng của Kinh tế tư nhân như một động lực phát triển- thực ra đây cũng là một tinh thần những định hướng lớn cho mô thức Việt Nam mà Khai Sáng Kỷ Nguyên Thứ Hai nêu ra trong mục 5.

Một giai đoạn chuyển tiếp đầy biến động khi mô thức Hoa Kỳ và trật tự toàn cầu hóa cáo chung (Chu Tuấn Anh)

Ngày hôm nay, Việt Nam không có lý do gì để tiếp tục duy trì một mô hình chính trị độc đoán và tập quyền đã bị đào thải, nhằm đi đến một tương lai không thuộc về chúng ta, hoặc chấp nhận nguy cơ hỗn loạn và vong quốc trực tiếp ngay trong thời điểm hiện tại. Những người lãnh đạo và tập thể chế độ cộng sản không nên tiếp tục thủ cựu hoặc tìm kiếm một con đường chuyển hóa thiếu lương thiện, trong khi chúng ta đang có một con đường và một lộ trình dân chủ hóa đã rõ ràng hơn bao giờ hết.

Một bàn tay vô hình mới khi mô thức Hoa Kỳ và chủ nghĩa phóng khoáng sụp đổ? (Chu Tuấn Anh)

Sự đứt gãy của các liên kết toàn cầu chỉ đặt ra nhu cầu cấp thiết về sự gia tốc dân chủ hóa, như một cố gắng thực tâm đến từ nội lực nhằm cải thiện thể chế chính trị và tinh thần quốc gia. Và trong tinh thần đó, bên cạnh sự cởi mở, phóng khoáng, bao dung để vươn lên trong một giai đoạn đầy biến động, cũng cần có một dự án tương lai chung cho quốc gia.

Nguy Cơ Tụt Hậu Vĩnh Viễn (Nguyễn Trần Đặng)

Đảng cộng sản chính là nguyên nhân khiến cho đất nước ta tụt hậu. Và sự phát triển của công nghệ tự động hóa cũng như trí tuệ nhân tạo có thể đưa chúng ta tiến lên nhưng cũng có thể đẩy chúng ta vào một cuộc khủng hoảng khác. Những gì cần làm đầu tư đúng mức cho giáo dục và điều này đòi hỏi phải có một chính quyền dân chủ.

Nửa thế kỷ sau, những gì cần biết về ngày 30/04/1975? với Nguyễn Gia Kiểng

Phải dứt khoát khẳng định cuộc chiến 30 năm 1945 – 1975 là một cuộc nội chiến, đồng thời cũng cũng là một cuộc chiến tranh ủy nhiệm trong đó người Việt Nam giết nhau bằng những phương tiện ủy nhiệm do quan thầy cung cấp. Bên nào bị quan thầy bỏ rơi thì thua. Cuộc nội chiến này chỉ đáng xấu hổ chứ chẳng có gì vinh quang. Nó đã xảy ra chỉ vì ĐCS đặt tham vọng quyền lực của họ và chủ nghĩa Mác Lênin lên trên đất nước. Sở dĩ chế độ cộng sản tổ chức kỷ niệm long trọng 50 năm ngày 30/04/1975 là vì họ không có thành tích nào khác để tự hào.
Cuộc nội chiến đáng lẽ không xảy ra nếu trí thức Việt Nam biết đảm nhiệm vai trò của minh. Đó là điều mà các trí thức ngày nay cần suy nghĩ.

Trường Sa ngày 14.4.1975 (Phạm Đình Trọng)

Ở hòn đảo nhỏ xíu này, ở mép nước lúc thuỷ triều lên phía Tây Bắc đảo, tôi đã chứng kiến những cái chết của người Việt ở cả hai phía cuộc chiến. Hằng năm, đến ngày mười bốn tháng tư và đến ngày ba mươi tháng tư, lại nhắc tôi nhớ đến những dòng máu người Việt đổ ra ở Song Tử Tây, những dòng máu người Việt đổ ra trên cả dải đất Việt Nam. Những dòng máu ấy cứ chảy mãi trong tâm tưởng tôi. Tôi xin thú thật rằng tôi không còn bụng dạ nào ăn mừng sự kiện đổ máu đó.

Nửa thế kỷ sau nhìn lại cuộc nội chiến (Nguyễn Gia Kiểng)

Mọi quốc gia đều rất khó phục hồi và gượng dậy sau một cuộc nội chiến, dù là một cuộc nội chiến ngắn tiếp theo bởi một cố gắng hòa giải lớn. Chúng ta đã trải qua một cuộc nội chiến 30 năm và sau đó bên thắng không hề có cố gắng hòa giải. Chúng ta cần nhìn rõ những gì phải biết và phải làm nếu muốn đất nước có tương lai.

Ngày 30 Tháng 4 Nghĩ Về Con Đường Dân Chủ Đa Nguyên Của Đất Nước (Chu Tuấn Anh)

Chúng ta sẽ hy vọng vào một ngày lễ hòa giải và một ngày thống nhất 30/4 trong tương lai — ngày đó chắc chắn sẽ phải tới. Nhưng đó sẽ phải là một cố gắng chung của chính chúng ta — những thành phần của đất nước Việt Nam: anh em Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, những người đấu tranh, trí thức, và ngay cả những đảng viên của chế độ Cộng sản. Hãy cùng nhau thảo luận trên tinh thần hòa giải và đi đến một sự thống nhất trong lựa chọn: Con đường nào là có lợi và xứng đáng nhất cho đất nước?

Mong người Cộng Sản hãy đập bỏ bức tường giữa chúng ta (Chu Tuấn Anh)

Đây là một thời điểm quan trọng với đất nước, nếu ông Tô Lâm đồng ý giữa ông, chế độ CSVN và “phía bên kia” (trong đó có Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên) không nên có một bức tường nào, chúng ta cần trao cho nhau ngôn ngữ của sự thành thực, và trên tinh thần thành thực đó tuyệt đối không thể có sự đàn áp nào dành cho những người chỉ muốn nói những điều đúng

Hướng Tới Một Ngày Thống Nhất Khác – Phỏng vấn ông Nguyễn Gia Kiểng

Chúng ta sắp kỷ niệm 50 năm ngày 30/04/1975.

Ngày 30/04/1975 đã là ngày đất nước thống nhất về mặt địa lý và hành chính nhưng cũng là ngày đổ vỡ lớn trong tình cảm dân tộc do chính sách hạ nhục tập thể, bỏ tù cả nước và phân biệt đối xử ngay sau đó của Đảng Cộng Sản đối với nhân dân miền Nam. Nó vẫn là một ngày hội lớn cho mai sau, một ngày để mọi người Việt Nam cùng suy nghĩ về những sai lầm trong quá khứ và rút ra những bài học cho tương lai, chứ không phải là một ngày vui.

Chúng ta cần một ngày thống nhất khác: thống nhất trong lòng người bằng cố gắng hòa giải và hòa hợp dân tộc. Trần Khắc Đức và Quách Gia Khang đang mắc nạn vì tham gia vào cố gắng trong sáng và cao quý đó.

Dàn đại bác tại bến Bạch Đằng, Sài Gòn.

Suy nghĩ về cuộc chiến Bắc – Nam trong ngày 30/04. (Hoàng Quốc Dũng)

Trong một thế giới ngày càng phức tạp và đầy thách thức, sự trưởng thành của một quốc gia không nằm ở những màn duyệt binh ồn ào hay những tuyên ngôn hào nhoáng, mà nằm ở khả năng đối diện với quá khứ một cách trung thực, đối thoại với hiện tại một cách có trách nhiệm, và chuẩn bị cho tương lai bằng sự minh triết.

Dân chủ hóa vì chúng ta chỉ có một quốc gia và một tương lai chung (Chu Tuấn Anh)

Câu hỏi đặt ra cho ông Tô Lâm và lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam là: chúng ta cố thủ hay tỏ ra thủ cựu với nhau để làm gì, để rồi trở thành nạn nhân của chính mình? Hãy đừng lấn sâu vào những cuộc cải tổ lộn xộn, những chính sách mị dân mang tính phá hoại, mà hãy nghĩ đến điều gì là thực sự quan trọng cho đất nước.

Cải Cách Thể Chế – Thành Công Hay Thất Bại? (Nguyễn Trần Đặng)

Những ai thường xuyên theo dõi tình hình đất nước sẽ biết rằng Đảng Cộng sản đang tiến hành một cuộc cải cách thể chế rầm rộ vào thời điểm hiện tại. Tổng Bí thư Tô Lâm còn tuyên bố rằng cuộc cải cách này sẽ mở ra một kỷ nguyên mới cho đất nước. Điều này đặt ra nhiều câu hỏi: Thứ nhất, tại sao Đảng Cộng sản lại cải cách vào lúc này? Thứ hai, họ đang cải cách những gì? Và cuối cùng, quan trọng nhất, liệu cuộc cải cách này có thành công hay không?