Suy nghĩ về bài phát biểu hoà hợp, thống nhất của Tô Lâm (Duy Quang)

Trong bài viết của mình nhân dịp 30/04, Tô Lâm có một câu nói đáng chú ý được nhiều báo đài quốc doanh nhắc lại và coi nó như một điểm sáng trong cả bài viết để thể hiện tinh thần của bài viết là: đoàn kết dân tộc và phát triển. Tuy vậy câu nói này hàm chứa rất nhiều sự ngụy biện một cách thiếu lương thiện.

Tô Lâm và Donald Trump

Tổng thống Donald Trump và ngày 30/4, Tổng Bí thư Tô Lâm và kỷ nguyên mới (Bùi Văn Phú)

Sự kiện Tổng thống Donald Trump năm nay không muốn quan chức Mỹ tại Hà Nội tham dự các lễ lạt kỷ niệm ngày Hoa Kỳ rút lui khỏi Việt Nam cũng đã gây sốc cho lãnh đạo Hà Nội. Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam đã có phát biểu chính thức về chuyện này.
Nửa thế kỷ sau cuộc chiến, Việt Nam vẫn còn là một quốc gia thua kém nhiều nước trong khu vực, không phải vì đất nước thiếu người tài hay thiếu tài nguyên, mà là vì thiếu tự do, dân chủ.

Nửa thế kỷ sau nhìn lại cuộc nội chiến (Nguyễn Gia Kiểng)

Mọi quốc gia đều rất khó phục hồi và gượng dậy sau một cuộc nội chiến, dù là một cuộc nội chiến ngắn tiếp theo bởi một cố gắng hòa giải lớn. Chúng ta đã trải qua một cuộc nội chiến 30 năm và sau đó bên thắng không hề có cố gắng hòa giải. Chúng ta cần nhìn rõ những gì phải biết và phải làm nếu muốn đất nước có tương lai.

Ngày 30 Tháng 4 Nghĩ Về Con Đường Dân Chủ Đa Nguyên Của Đất Nước (Chu Tuấn Anh)

Chúng ta sẽ hy vọng vào một ngày lễ hòa giải và một ngày thống nhất 30/4 trong tương lai — ngày đó chắc chắn sẽ phải tới. Nhưng đó sẽ phải là một cố gắng chung của chính chúng ta — những thành phần của đất nước Việt Nam: anh em Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, những người đấu tranh, trí thức, và ngay cả những đảng viên của chế độ Cộng sản. Hãy cùng nhau thảo luận trên tinh thần hòa giải và đi đến một sự thống nhất trong lựa chọn: Con đường nào là có lợi và xứng đáng nhất cho đất nước?

Mong người Cộng Sản hãy đập bỏ bức tường giữa chúng ta (Chu Tuấn Anh)

Đây là một thời điểm quan trọng với đất nước, nếu ông Tô Lâm đồng ý giữa ông, chế độ CSVN và “phía bên kia” (trong đó có Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên) không nên có một bức tường nào, chúng ta cần trao cho nhau ngôn ngữ của sự thành thực, và trên tinh thần thành thực đó tuyệt đối không thể có sự đàn áp nào dành cho những người chỉ muốn nói những điều đúng

Hướng Tới Một Ngày Thống Nhất Khác – Phỏng vấn ông Nguyễn Gia Kiểng

Chúng ta sắp kỷ niệm 50 năm ngày 30/04/1975.

Ngày 30/04/1975 đã là ngày đất nước thống nhất về mặt địa lý và hành chính nhưng cũng là ngày đổ vỡ lớn trong tình cảm dân tộc do chính sách hạ nhục tập thể, bỏ tù cả nước và phân biệt đối xử ngay sau đó của Đảng Cộng Sản đối với nhân dân miền Nam. Nó vẫn là một ngày hội lớn cho mai sau, một ngày để mọi người Việt Nam cùng suy nghĩ về những sai lầm trong quá khứ và rút ra những bài học cho tương lai, chứ không phải là một ngày vui.

Chúng ta cần một ngày thống nhất khác: thống nhất trong lòng người bằng cố gắng hòa giải và hòa hợp dân tộc. Trần Khắc Đức và Quách Gia Khang đang mắc nạn vì tham gia vào cố gắng trong sáng và cao quý đó.

Dàn đại bác tại bến Bạch Đằng, Sài Gòn.

Suy nghĩ về cuộc chiến Bắc – Nam trong ngày 30/04. (Hoàng Quốc Dũng)

Trong một thế giới ngày càng phức tạp và đầy thách thức, sự trưởng thành của một quốc gia không nằm ở những màn duyệt binh ồn ào hay những tuyên ngôn hào nhoáng, mà nằm ở khả năng đối diện với quá khứ một cách trung thực, đối thoại với hiện tại một cách có trách nhiệm, và chuẩn bị cho tương lai bằng sự minh triết.

Người Việt Nam không cần lựa chọn một giấc mơ khiêm tốn và một cuộc đời trung bình (Chu Tuấn Anh)

Chúng ta hoàn toàn có quyền mơ một giấc mơ lớn, thực hiện một dự án chính trị tham vọng; chúng ta không cần phải mơ một giấc mơ khiêm tốn, sống một cuộc đời dưới mức trung bình nếu chúng ta lựa chọn tin vào những con người lương thiện và lòng yêu nước vẫn đang tồn tại trong mỗi người Việt Nam.

Động đât ở Myanmar

Myanmar là một bài học cho thái độ thủ cựu và chống lại lập trường dân chủ hóa (Chu Tuấn Anh)

Những kẻ có súng, có lưỡi gươm có thể đàn áp anh em chúng tôi, nhưng chúng tôi sẽ không lấy điều đó để tạo thêm sự thù hận cho dân tộc Việt Nam. Anh em chúng tôi cũng phải thẳng thắn nói cho chế độ biết rằng, sự đàn áp đó nếu tiếp tục duy trì sẽ chỉ mở ra một giai đoạn tăm tối cho đất nước, và có thể là một tương lai tăm tối cho chính những người cộng sản.

Khát vọng hòa giải của người từng phục vụ hai chế độ (Nguyễn Gia Kiểng – RFA Tiếng Việt)

Gia tăng đàn áp đối với các chí hữu Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên những người cầm đầu Đảng Cộng Sản đã chứng tỏ họ không thấy có như cầu hòa giải dân tộc. Ưu tư của họ chỉ là duy trì chế độ độc tài đảng trị. Họ đang tự cô lập không chỉ với nhân dân Việt Nam mà với cả đa số đảng viên cộng sản. Họ đang bơi ngược dòng thác lịch sử.

Quách Gia Khang Và Trần Khắc Đức Đã Dành 10 Năm Tuổi Trẻ Đi Trên Con Đường Dân Chủ Đa Nguyên (Chu Tuấn Anh)

Hai người anh em của chúng tôi đã ngấp nghé bước sang tuổi 30 (một người 29, và một người bước vào tuổi 28), với một thâm niên gần 10 năm đấu tranh chính trị, họ đã đạt tới một mức độ trưởng thành. Và tôi tin chắc rằng sự trưởng thành của họ không chỉ là sức mạnh của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên mà còn là sức mạnh và hy vọng cho đất nước Việt Nam.

Song Chi: Việt Nam – 49 năm ngày 30/4/1975

Tưởng Niệm 49 năm biến cố lịch sử ngày 30/4/1975, chúng tôi đã có cuộc phỏng vấn với hai người có xuất thân, quá trình học hành, kinh nghiệm sống khác hẳn nhau là Tiến sĩ, dịch giả, nhà nghiên cứu Nguyễn Quang A từng sống dưới chế độ VNDCCH ở miền Bắc trước đây, hiện tại đang sống tại Hà Nội, Việt Nam, và nhà văn, nhà báo Từ Thức từng sống dưới chế độ VNCH cũ ở miền Nam, hiện tại đang sống tại Paris, Pháp.

Nền tảng tư tưởng cho kỷ nguyên dân chủ : Hòa giải và hòa hợp dân tộc (Khai Sáng Kỷ Nguyên Thứ Hai)

Do hoàn cảnh lịch sử, chất liệu nhân xã của chúng ta đã bị tổn thương nặng nề. Những đổ vỡ đòi hỏi một thời gian hàn gắn rất lâu dài, do đó tinh thần căn bản của mọi chính sách cho nhiều thế hệ tới sẽ phải là hòa giải và hòa hợp dân tộc. Hòa giải dân tộc để xóa bỏ những hận thù và hiềm khích của quá khứ để đi đến hòa hợp dân tộc trong cố gắng xây dựng một tương lai chung.

Trên Núi Phúc nghĩ về một vết thương của đất nước (Nguyễn Gia Kiểng)

Chúng ta cần hòa giải các tôn giáo, nhất là Phật Giáo và Công Giáo, hai tôn giáo đã bị các nhà cầm quyền Việt Nam cũng như ngoại bang bách hại, đàn áp, phân biệt đối xử và đặt vào thế đối đầu với nhau. Đã thế, các hiềm khích, hậu quả của một hoàn cảnh lịch sử trong đó cả hai tôn giáo đều là nạn nhân, thay vì được giải tỏa còn đôi khi bị thổi phồng và khai thác cho những tham vọng bất chính. ********** Giê Su Kitô chắc chắn đã ý thức được tầm quan trọng của bài ông sắp giảng. Theo sách phúc âm của Mathieu thì ông đã dẫn các môn đệ và một đám đông lên tận một đỉnh núi để nói. Người ta có thể cảm nhận được điều này khi tới đây. Đỉnh núi này tuy thấp hơn mặt…