Suy nghĩ về bài phát biểu hoà hợp, thống nhất của Tô Lâm (Duy Quang)

Trong bài viết của mình nhân dịp 30/04, Tô Lâm có một câu nói đáng chú ý được nhiều báo đài quốc doanh nhắc lại và coi nó như một điểm sáng trong cả bài viết để thể hiện tinh thần của bài viết là: đoàn kết dân tộc và phát triển. Tuy vậy câu nói này hàm chứa rất nhiều sự ngụy biện một cách thiếu lương thiện.

Mong người Cộng Sản hãy đập bỏ bức tường giữa chúng ta (Chu Tuấn Anh)

Đây là một thời điểm quan trọng với đất nước, nếu ông Tô Lâm đồng ý giữa ông, chế độ CSVN và “phía bên kia” (trong đó có Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên) không nên có một bức tường nào, chúng ta cần trao cho nhau ngôn ngữ của sự thành thực, và trên tinh thần thành thực đó tuyệt đối không thể có sự đàn áp nào dành cho những người chỉ muốn nói những điều đúng

Dân tộc Việt Nam đang lâm bệnh và đã chết lâm sàng ? (Chu Tuấn Anh)

Đây không phải là thời điểm để hung hăng đòi bảo toàn chế độ, hung hăng để tiếp tục thực hiện những chính sách có hại cho đất nước, và đắc thắng, hay tiếp tục những lời nói ma mị của phe tuyên giáo. Sự khôn ngoan trong thời điểm này là một ý thức trách nhiệm và để những giá trị đạo đức căn bản của một con người dẫn dắt các nhà lãnh đạo cộng sản đến một quyết định đúng là đầu hàng dân chủ ngay khi có thể.

Nhìn Lại Đất Nước Trong Một Giai Đoạn Quan Trọng (Kỷ Nguyên) – Kỳ 7

Đảng cộng sản vừa bước vào năm 2025 với những cột mốc đáng chú ý: 95 năm kể từ ngày chính thức thành lập ; 80 năm kể từ ngày đảng cộng sản lần đầu cầm quyền ở một nửa đất nước ; 50 năm toàn quyền lãnh đạo hoàn toàn lãnh thổ. Những con số khá ấn tượng. Ấn tượng cả về thời gian lẫn những hậu quả của nó. Giai đoạn 5 năm vừa qua đảng cộng sản Việt Nam cũng tạo ra một ấn tượng khác: một nội bộ tan nát chưa bao giờ có. 

Tương lai nào đang chờ đón đảng cộng sản ? (Trần Hùng)

Đừng ngần ngại tìm tới chúng tôi nếu bạn muốn đồng hành cùng chúng tôi trên hành trình tìm kiếm một vị thế xứng đáng hơn cho dân tộc Việt Nam, hành trình xây dựng nên một nước Việt Nam dân chủ, đa nguyên, bao dung và tiến bộ, một đất nước Việt Nam xứng đáng để những con người hôm nay phấn đấu xây dựng và các thế hệ mai sau tiếp nối trong niềm tự hào.

Lịch 30 Tháng 4 năm 1975

49 năm sau ngày 30/4/1975, những gì cần nói với nhau ? (Nguyễn Gia Kiểng)

Phải nhất quyết không để lặp lại kịch bản tồi tệ 1945 trong đó một vận hội lịch sử đầy hứa hẹn đã nhường chỗ cho một đại họa dài chỉ vì các trí thức Việt Nam lúc đó đã không chuẩn bị để chờ đón nó trong khi đặc tính của mọi cuộc cách mạng dân chủ là chúng phải được lãnh đạo bởi các trí thức. Mối nguy lớn nhất là sự ngớ ngẩn lúng túng không biết phải làm gì.

Chế độ cộng sản đã đến lúc phải cáo chung (Nguyễn Gia Kiểng)

Chúng ta cũng không phải lo ngại sự cáo chung của chế độ cộng sản sẽ tạo ra một giai đoạn hỗn loạn. Hoàn toàn không. Đặc tính chung của các đảng và chế độ cộng sản, như kinh nghiệm Liên Xô và các nước Đông Âu đã chứng tỏ, là chúng bốc hơi ngay tức khắc khi dân chủ được công nhận bởi vì sự sống của chúng là sự phủ nhận dân chủ, cũng giống như những bóng ma biến mất ngay khi ánh sáng bừng lên.

Chúc năm mới

Phải rất cảnh giác trong năm nay (Nguyễn Gia Kiểng)

Năm 2024 sẽ rất phức tạp, có thể sẽ là năm định hướng tương lai đất nước. “Khó lường” là hai tiếng thường được nghe trong những phát biểu gần đây của các lãnh đạo cộng sản. Nhưng dù khó tới đâu chúng ta cũng vẫn cần dự đoán, dĩ nhiên dựa trên những sự kiện chính xác. Khó lường không có nghĩa là cứ nhắm mắt đưa chân.

Lãnh đạo tối cao của Trung Quốc, ông Tập Cận Bình tặng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng huân chương hữu nghị

Bí quyết sống còn của Đảng Cộng Sản Việt Nam (Nguyễn Gia Kiểng)

Không biết các đảng viên cộng sản Việt Nam, kể cả những đảng viên cao cấp, có ý thức được không nhưng từ Đại hội VI năm 1986, nhất là từ Hội nghị Thành Đô năm 1990, những người kế tiếp nhau lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam hình như nghĩ rằng họ đã tìm ra được một bí quyết để giữ vững quyền lực. Bí quyết đó là cứ rập khuôn theo Trung Quốc.