KHI NGỌN LỬA TRONG NGỤC TỐI BỪNG SÁNG (Trần Huỳnh Duy Thức)

Trịnh Bá Phương đang ở trong tù. Một nơi khép kín, bị giám sát từng lời nói, từng mẩu giấy, từng ánh mắt. Ở đó, mọi quyền con người đều bị thu hẹp đến mức tối đa. Vậy mà, chính quyền lại tiếp tục khởi tố anh theo điều 117 – tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước”.

Câu hỏi đặt ra là: tại sao một người tù đang thụ án mà vẫn bị cho là “đe doạ chế độ”?

Câu trả lời chỉ có thể là: họ sợ ánh sáng từ những nơi tăm tối.

Trịnh Bá Phương, cũng như cha mẹ anh – bà Cấn Thị Thêu và ông Trịnh Bá Khiêm – đã từ lâu không còn là những người hoạt động đơn lẻ. Họ là biểu tượng của một tầng lớp nông dân bị đẩy đến đường cùng, buộc phải cất tiếng nói để giữ lấy đất đai, phẩm giá và quyền làm người. Dù bị giam cầm, họ vẫn là tiếng nói và ánh sáng trong đêm đen. Gia đình ông có 4 người từng bị bắt và 3 người vẫn đang thụ án chỉ vì thực hành quyền tự do biểu đạt và đứng lên bảo vệ công lý – bao gồm cả mẹ ông, bà Cấn Thị Thêu, và cha ông, ông Trịnh Bá Khiêm.

Nếu nhà cầm quyền vẫn tiếp tục dùng điều 117 như một thanh kiếm chém vào ngục tối, họ sẽ chỉ tự chứng minh điều sau:

• Chính họ là bên bất an, bất ổn nhất trong một xã hội đang đòi hỏi thay đổi.

• Chính họ đang biến mọi khẩu hiệu “kỷ nguyên vươn mình” trở thành thứ sáo ngữ trống rỗng vì không thể có sự vươn mình nào nếu những người nói sự thật đều bị trừng phạt.

Không ai có thể tuyên truyền chống lại một nhà nước nếu nhà nước đó không sợ sự thật.

Nếu sự thật không có chỗ đứng trong “kỷ nguyên phát triển”, thì đó không phải là một kỷ nguyên mà là sự tiếp nối của bóng tối.

Lịch sử đã chứng minh: càng cố trấn áp, thì ngọn lửa công lý lại càng cháy sâu trong lòng dân.

Và lần này, có thể chính Trịnh Bá Phương – từ trong nhà tù – lại là người thắp lên ngọn lửa đó.

Đã đến lúc Việt Nam phải lựa chọn: tiếp tục truy tố những người dám nói sự thật trong tù, hay trả lại tự do cho họ để khởi đầu một kỷ nguyên mới.

Một đất nước chỉ có thể thật sự vươn mình khi thôi sợ chính những người yêu nước đang bị giam cầm vì lương tri của họ.

Trần Huỳnh Duy Thức

**********

WHEN LIGHT IGNITES FROM THE DARK

Trịnh Bá Phương is in prison.

A place of confinement, where every word, every scrap of paper, and every glance is monitored. In that place, all human rights are compressed to their narrowest limits. And yet, the authorities have chosen to prosecute him again under Article 117—for “conducting propaganda against the State.”

The question is: how can a prisoner already serving a sentence still be seen as “a threat to the regime”?

The only answer is this: they fear the light that rises from the dark.

Trịnh Bá Phương—like his parents, Cấn Thị Thêu and Trịnh Bá Khiêm—has long ceased to be a lone activist. They are symbols of a class of dispossessed farmers pushed to the brink, forced to speak out to defend their land, their dignity, and their rights. Even in detention, they remain a voice and a light in the darkness.

Mr. Phương’s family has had four members arrested, and three are still imprisoned, simply for exercising their right to free expression and standing up for justice, including his mother Cấn Thị Thêu and father Trịnh Bá Khiêm.

If the authorities continue wielding Article 117 like a sword slashing into prison walls, they will only prove the following:

• That they are the most insecure force in a society yearning for change;

• That their slogans of a “Rising Era” ring hollow—for there can be no rising where those who speak the truth are punished.

No one can propagate against a State unless that State fears the truth.

If truth has no place in this so-called era of development, then it is not an era, it is merely the continuation of darkness.

History has shown: the more suppression is applied, the more fiercely the fire of justice burns in the hearts of the people.

And this time, it may be Trịnh Bá Phương, from within prison, who lights that fire.

It is time for Vietnam to choose: to keep prosecuting those who dare to speak the truth from behind bars, or to set them free and begin a truly new era.

A nation can only truly rise when it stops fearing those patriotic souls imprisoned for the voice of their conscience.

Trần Huỳnh Duy Thức

Nguồn: www.facebook.com

About the author