Dân trí và dân chủ (Đỗ Xuân Cang)

Thật buồn khi thời gian và sự hy sinh đã không đem đến sự vượt lên về chất, những gian khổ đã không đem tới sự hiểu biết cần thiết. Phải chăng vì người ta nhập cuộc đấu tranh với thành kiến là chính trị và đấu tranh chính trị không cần học tập? Kết quả là di sản để lại của cả một thời tranh đấu không phải là nền móng để thế hệ sau từ đó xây lên mà nó là sự thú nhận bất lực, tuyệt vọng và một lời can ngăn nhập cuộc. 

Nhìn lại cuộc vận động dân chủ (Nguyễn Gia Kiểng)

Chế độ cộng sản là một truyện thuyết đặt nền tảng trên tư tưởng của Karl Marx, để hướng tới giấc mơ một xã hội bình đẳng bằng phương pháp khủng bố nhân danh vô sản chuyên chính của Lenin. Truyện thuyết này đã chứng tỏ sự độc hại và trên thực tế đã sụp đổ nhưng chế độ cộng sản vẫn còn đó bởi vì một truyện thuyết ngay cả đã sụp đổ cũng chỉ có thể thay thế được bằng một truyện thuyết khác, nếu không nó vẫn còn đó dù đã chết lâm sàng. Đất nước đang chờ một truyện thuyết dân chủ đa nguyên.

Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên và chính trị Mỹ (Đỗ Xuân Cang)

Ông Nguyễn Gia Kiểng và anh em Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên luôn cho rằng “Tư tưởng phải đi trước hành động”. Muốn làm một cuộc cách mạng thì cần phải có một tư tưởng cách mạng. Rất đáng buồn là sau hơn 45 năm đấu tranh của người Việt Nam trong cũng như ngoài nước, với bao hy sinh và mất mát thì mục tiêu dân chủ hóa đất nước vẫn còn xa vời. Nguyên nhân là do những người tranh đấu đã coi nhẹ, thậm chí bỏ qua tư tưởng chính trị mà chỉ chú trọng đến các “hành động” bề nổi để gây chú ý và tiếng vang.

Biểu tình phản đối đảo chính ở Myanmar

Myanmar, nốt trầm của làn sóng dân chủ (Chu Tuấn Anh)

Dân chủ trước hết là một ước vọng của loài người hướng tới một xã hội tự do hơn, nhân văn và cởi mở hơn. Nó cần phải được chuyên chở trong một dự án chính trị, một giấc mơ chung, hay một truyện thuyết đổi đời cho cả dân tộc. Các giá trị dân chủ phải được khái quát hóa thành một thứ gì đó để mọi người dân cùng có thể chia sẻ.

Đảo chính một đêm và tương lai bấp bênh của Kyrgyzstan (Đỗ Xuân Cang)

Không phải lực lượng nào chống lại chế độ độc tài cũng là lực lượng dân chủ, không phải cuộc lật đổ chế độ độc tài nào cũng là một cuộc cách mạng dân chủ. Chỉ có những lực lượng mang tinh thần dân chủ, thực sự mong muốn đấu tranh thiết lập một nền dân chủ với niềm tin đó là chìa khóa để mang đến thành công chung cho dân tộc mới có thể gọi là lực lượng dân chủ. Cuộc đảo chính không thể gọi là cách mạng khi nó không mang một bước tiến về tư tưởng chính trị. 

Giải oan cho một đất nước dân oan (Nguyễn Gia Kiểng)

Trong số hàng triệu dân oan đó gia đình Cấn Thị Thêu là một trong số vài gia đình được biết tới nhất vì nổi bật như những người dân oan điển hình nhất. Họ là những người nông dân hiền lành, cần mẫn và lương thiện như mọi người dân oan, điều khác biệt là họ có đủ dũng cảm để kiên trì đòi công lý và cũng biết trình bày trước dư luận nỗi oan ức của mình. Những lời nói của Cấn Thị Thêu và các con bà có sức thuyết phục của sự chân thật vì lẽ phải có sức mạnh tự nhiên của nó. Ai không xúc động khi xem livestream của Trịnh Bá Phương ngay trong lúc công an đang phá cửa để xông vào nhà bắt anh ?

45 năm sau, một truyện thuyết cho tương lai (Nguyễn Gia Kiểng)

Tình thế đã thay đổi. Những người mà đất nước đòi hỏi, những trí thức chính trị, đã xuất hiện và đội ngũ của họ đang gia tăng. Lớp người mới này sẽ là những tác nhân của cuộc cách mạng loại bỏ chế độ độc tài cuối cùng và mở ra kỷ nguyên dân chủ, Kỷ Nguyên Thứ Hai trong lịch sử dân tộc. Đất nước Việt Nam sau đó sẽ động viên được mọi tiềm năng của mình và sẽ vươn lên mạnh mẽ.

Đồng Tâm và chính trị (Đỗ Xuân Cang)

Giải bài toán Đồng Tâm là giải bài toán quốc gia, đó chính là lộ trình đấu tranh có tổ chức, có dự án chính trị và một đội ngũ nhân sự chính trị thật sự có hiểu biết lẫn quyết tâm. Để những vụ việc đau lòng như Đồng Tâm không còn xảy ra trên đất nước Việt Nam thì trí thức và người dân phải ủng hộ cho một giải pháp mới, ngoài giải pháp hiện hành của đảng cộng sản Việt Nam.

Đi với Mỹ có giữ được đảng không? (Đỗ Xuân Cang)

Đảng chính trị không còn lý tưởng là đảng chết. Trong đảng không còn niềm tin, không còn sự kính trọng nhau, chỉ còn sự thần phục và sự thống trị. Thân xác còn lại của nó hóa thân thành băng đảng, một băng đảng gắn bó tạm bợ với nhau chỉ vì quyền lợi cá nhân. Từ thời điểm mấu chốt đó, băng đảng đã đi một chặng đường dài thanh lọc ngược. Sự thăng tiến trong băng đảng không dựa trên tài năng đức độ mà dựa trên tài luồn lách, thượng đội hạ đạp.

Cộng đồng người Hoa – …để hiểu và thông cảm lẫn nhau trong tiến trình xây dựng một tương lai chung (Nguyễn Văn Huy)

Từ trước đến nay, mỗi khi nhắc đến cộng đồng người Hoa tại Việt Nam người ta thường liên tưởng đến huyền thoại “Chú Hỏa”, một người Hoa di cư nghèo khó về sau đã trở thành giàu có nhờ may mắn và chịu khó làm việc. Người ta còn thêu dệt thêm nhiều chuyện kinh hồn khác quanh sinh hoạt của người Hoa như chuyện các thầy bùa, thầy ngải chuyên bắt cóc trinh nữ làm thần giữ của cho những gia đình Hoa giàu có, chuyện bắt cóc trẻ con làm xíu mại, chuyện tráo thịt chuột thay thịt heo, ăn óc khỉ v.v… Người bình dân thì truyền tai nhau những tin đồn về truyền thống sinh hoạt bí mật của người Hoa, cách thức làm giàu không lương thiện, làm hàng giả v.v… Tất cả những lập luận “dễ dàng” trên cho thấy một sự thiếu sót thông tin và thiếu thông cảm giữa người Hoa và người Việt.

Cộng đồng người Chăm – Bùng lên trước khi tàn lụi (Nguyễn Văn Huy)

Chiêm Thành trên danh nghĩa không còn được nhắc tới nữa, nhưng trong thực tế vương quốc Chiêm Thành đối với người Chăm vẫn tồn tại mặc dù đất đai bị thu hẹp. Sau này vào thời Nguyễn sơ, nhất là dưới thời Nguyễn Hoàng, vương quốc Chiêm Thành được nhìn nhận trở lại.

Cộng đồng người Chăm – Thời kỳ xung đột (Nguyễn Văn Huy)

Cũng do chưa bao giờ là một thế lực hùng mạnh có thể bành trướng sang Trung Hoa, người Việt thường tiến về phía Nam để tránh nạn khi có nội chiến, hay tìm đất mới để khai phá. Cuộc Nam tiến tuy không rầm rộ nhưng tiệm tiến này đã thu hẹp dần lãnh thổ của người Chiêm Thành, để rồi mất hẳn dưới thời Gia Long. Và cũng do vị trí địa dư đặc biệt, tranh chấp Bắc-Nam và nhu cầu thống nhất lãnh thổ và đất nước đã xảy từ thời vương quốc Chiêm Thành chứ không phải mới đây giữa người Việt Nam với nhau.

Cộng đồng người Chăm – Thời kỳ mở nước và dựng nước (Nguyễn Văn Huy)

Năm 190, người Tượng Lâm nổi lên giết thứ sử Chu Phù và chiếm huyện thành. Vài năm sau, năm 192, dân cư Tượng Lâm lại nổi lên giết huyện lệnh (huyện trưởng) và tôn Khu Liên, con một quan công tào (xã trưởng) địa phương, lên làm vua. Khu Liên tự tiện xén một phần lãnh thổ cực nam của quận Nhật Nam – huyện Tượng Lâm – thành lập một vương quốc riêng : Lâm Ấp.

Cộng đồng người Chăm – Thời kỳ xác định bản thể (Nguyễn Văn Huy)

Vương quốc Chiêm Thành (Champa) cổ cho đến nay vẫn còn là một bí ẩn đối với người Việt Nam. Vương quốc này ở đâu, xuất hiện từ thời nào, phát triển ra sao và tại sao biến mất ? Không sử sách Việt Nam nào nhắc đến. Đọc lại sử xưa, những nhân vật lịch sử Chiêm Thành, với những tên phiên âm Hán hóa, thường được nhắc tới một cách mơ hồ, đôi khi với những lời lẽ xúc phạm, từ đó sinh ra hiểu lầm rồi hiểu sai dẫn đến tâm lý phân biệt đối xử hay khinh thường, không thông cảm lẫn nhau.