Một điều tiếc nuối của dân tộc (Dương Thuấn)

Cách mạng Tháng Tám nên được coi là một dịp “quốc hận” – “hận” ở đây hiểu theo nghĩa “ân hận”, “ăn năn” chứ không phải “thù hận.” Đất nước ta đáng lẽ ra đã là một đất nước đáng sống, có thể góp mặt trong G20. Nhưng thực tế ngày hôm nay, chúng ta là một quốc gia không đáng kể, mộng ước của đa số người Việt Nam là đi làm công dân, dù là hạng hai, của nước khác. Người Việt Nam còn không có những quyền con người cơ bản. Tất cả đã đảo lộn bắt đầu từ biến cố Cách mạng Tháng Tám.

Bàn về tiến trình sụp đổ của chế độ cộng sản (Chu Tuấn Anh)

1.     Thiên triều đã sụp đổ? Đảng Cộng Sản Việt Nam đã luôn nhìn Trung Quốc như một mô hình chính trị đáng để học hỏi, và niềm tin rằng không cần suy tư, viễn kiễn chính trị: Đảng CSVN chỉ cần đem về những chính sách kinh tế- chính trị của Trung Quốc áp dụng máy móc cho đất nước là đủ để có thể giúp họ tiếp tục tồn tại. Điều mà họ không biết rằng, Trung Quốc có những thời điểm đã thực sự nhìn dân chủ hóa như một giải pháp để cứu nguy cho chế độ. Họ đã chỉ thực sự không dân chủ hóa được vì Trung Quốc là một đế quốc và việc từ bỏ chủ nghĩa cộng sản (một thứ chủ nghĩa Khổng Giáo cải tiến đã cho phép duy trì chủ nghĩa tập quyền, toàn trị) sẽ dẫn đến sự tan rã…

Nửa thế kỷ sau, những gì cần biết về ngày 30/04/1975? (Nguyễn Gia Kiểng – Người Việt Channel)

Phải dứt khoát khẳng định cuộc chiến 30 năm 1945 – 1975 là một cuộc nội chiến, đồng thời cũng cũng là một cuộc chiến tranh ủy nhiệm trong đó người Việt Nam giết nhau bằng những phương tiện ủy nhiệm do quan thầy cung cấp. Bên nào bị quan thầy bỏ rơi thì thua. Cuộc nội chiến này chỉ đáng xấu hổ chứ chẳng có gì vinh quang. Nó đã xảy ra chỉ vì ĐCS đặt tham vọng quyền lực của họ và chủ nghĩa Mác Lênin lên trên đất nước. Sở dĩ chế độ cộng sản tổ chức kỷ niệm long trọng 50 năm ngày 30/04/1975 là vì họ không có thành tích nào khác để tự hào.
Cuộc nội chiến đáng lẽ không xảy ra nếu trí thức Việt Nam biết đảm nhiệm vai trò của minh. Đó là điều mà các trí thức ngày nay cần suy nghĩ.

Trường Sa ngày 14.4.1975 (Phạm Đình Trọng)

Ở hòn đảo nhỏ xíu này, ở mép nước lúc thuỷ triều lên phía Tây Bắc đảo, tôi đã chứng kiến những cái chết của người Việt ở cả hai phía cuộc chiến. Hằng năm, đến ngày mười bốn tháng tư và đến ngày ba mươi tháng tư, lại nhắc tôi nhớ đến những dòng máu người Việt đổ ra ở Song Tử Tây, những dòng máu người Việt đổ ra trên cả dải đất Việt Nam. Những dòng máu ấy cứ chảy mãi trong tâm tưởng tôi. Tôi xin thú thật rằng tôi không còn bụng dạ nào ăn mừng sự kiện đổ máu đó.

cách mạng tháng 8

Nhìn lại Cách mạng Tháng Tám (Nguyễn Gia Kiểng)

Nhìn lại Cách Mạng Tháng Tám trước hết là để tái lập một sự thực lịch sử và để có thể rút ra những bài học xác đáng. Nhưng cũng có một lý do khác thúc đẩy tôi viết bài này. Đó là một sự tương đồng giữa thời lỳ 1940-1945 và tình hình hiện nay. Năm 1940 Pháp đã bị bại trận, đã hoang mang và rã rượi, mà chính quyền thuộc địa Pháp vẫn tiếp tục một cách hung bạo bởi vì người Việt Nam, trừ người cộng sản, đã không chuẩn bị trước để nắm lấy cơ hội. Ngày nay hệ thống cộng sản sụp đổ, các chế độ cộng sản còn lại chỉ còn là những đứa con côi của một sự phá sản ; không còn người Việt Nam nào, ngay cả những người trong guồng máy cộng sản, muốn chế độ này tiếp tục nữa, nhưng nó vẫn còn đó do quán lực của quá khứ.

Nhân kỷ niệm Cách Mạng Tháng 8, giải oan cho Lâm Đức Thụ (Nguyễn Gia Kiểng)

Lâm Đức Thụ là một trong những người xuất chúng nhất của Việt Nam trong nửa đầu thế kỷ 20 cả về tài năng lẫn nhân cách. Ông đã bị giết một cách dã man, vợ con có lẽ đã bị thủ tiêu ngay sau đó. Hơn thế nữa ký ức của ông còn bị bôi nhọ mà không có ai bênh vực ông. Trả lại công lý cho Lâm Đức Thụ trước hết là bổn phận của lương tâm.

Sài Gòn ngày 30 tháng 4 năm 1975

Bao giờ chúng ta có dân chủ? (Nguyễn Gia Kiểng)

Một thế hệ mới đã trưởng thành. Có văn hóa hơn, có thông tin hơn hẳn các thế hệ cha anh, ít bị ảnh hưởng của văn hóa nho sĩ trước đây và đang phẫn nộ vì bị gạt ra ngoài lề xã hội ngay trên đất nước mình. Họ không có chọn lựa nào khác hơn là tham gia cuộc vận động dân chủ, nhưng họ đã hiểu phải tranh đấu như thế nào và sẽ chỉ ủng hộ những cố gắng nghiêm túc. Một giai đoạn mới rất thuận lợi của cuộc vận động dân chủ đã bắt đầu.

Đất nước giữa một khúc quanh lớn của thế giới (Nguyễn Gia Kiểng)

Vào năm 2019 tất cả các nghiên cứu đều cho rằng Việt Nam là nước có cơ hội thuận lợi nhất không chỉ trong vùng mà trên toàn thế giới. Bây giờ cuộc chiến Ukraine khiến các nước dân chủ xét lại chính sách hợp tác và thái độ của Việt Nam đang khiến họ thất vọng. Trừ khi có một thay đổi lập trường nhanh chóng, mạnh mẽ và quả quyết Đảng Cộng Sản sẽ làm mất đi một vận hội lớn không bao giờ tìm lại được nữa của đất nước. Dân chủ hóa quả quyết và tức khắc là lối thoát cho Việt Nam. Hơn lúc nào hết đấu tranh cho dân chủ cũng là đấu tranh cứu nước.

Bản di chúc không bao giờ thực hiện được (Trần Khánh Ân)

Khi chưa tiến hành xâm lược Ukraine thì Putin nghĩ rằng có thể chiếm đươc Kiev trong một thời gian ngắn, ông ta nghĩ rằng Zelensky sẽ bỏ chạy và tạo ra phản ứng hỗn loạn, đất nước Ukraine sẽ như rắn không đầu và ông ta sẽ chiếm được Kiev và các thành phố lớn một cách dễ dàng và lập ra một chính quyền tay sai.  Tổng thống Volodymyr Zelensky tiếp xúc với những chiến sĩ bảo vệ thủ đô Kiev ngày 27/02/2022 Nhưng dự tính ban đầu của Putin hoàn toàn sai lầm, người Ukraine kháng cự rất mạnh mẽ chứ không chịu đầu hàng. Nếu Putin bất ngờ vì điều này thì chỉ có một giải thích : Putin không hiểu người Ukraine, thiếu hiểu biết về lịch sử quan hệ của hai nước. Và sau cùng là hiểu sai về thực tại do những báo…

45 năm sau, một truyện thuyết cho tương lai (Nguyễn Gia Kiểng)

Tình thế đã thay đổi. Những người mà đất nước đòi hỏi, những trí thức chính trị, đã xuất hiện và đội ngũ của họ đang gia tăng. Lớp người mới này sẽ là những tác nhân của cuộc cách mạng loại bỏ chế độ độc tài cuối cùng và mở ra kỷ nguyên dân chủ, Kỷ Nguyên Thứ Hai trong lịch sử dân tộc. Đất nước Việt Nam sau đó sẽ động viên được mọi tiềm năng của mình và sẽ vươn lên mạnh mẽ.

Người di tản Việt Nam trên tàu chiến Mỹ trong chiến dịch Gió lốc

Những gì cần nói nhất nhân ngày 30 tháng 4? (Nguyễn Gia Kiểng)

Chúng ta thường mỉa mai các lãnh tụ cộng sản là vô học. Điều này đúng nhưng về kiến thức chính trị họ hơn hẳn những người lãnh đạo phe quốc gia. Họ có huấn luyện về đấu tranh chính trị, dù là chính trị đạo tặc. Trong khi đó phe quốc gia chỉ có một niềm tin nhảm nhí nhưng chắc nịch là không cần học tập về chính trị, hễ cứ tốt nghiệp đại học, dù là bác sĩ, nha sĩ hay kỹ sư v.v., hay có lon tướng là đương nhiên có thể là một cấp lãnh đạo chính trị.

Vài điều cần được nói rõ (Nguyễn Gia Kiểng)

Những cuộc chiến tranh chống xâm lăng cũng chỉ có mục đích thay thế một chế độ nô lệ ngoại bang bằng một chế độ nô lệ bản xứ. Chúng ta chưa bao giờ là một dân tộc tự do. Ngày nay chúng ta đang đứng trước hy vọng bước vào giai đoạn thứ hai của lịch sử, giai đoạn của một nước Việt Nam dân chủ và của những con người Việt Nam tự do.