![](https://thongluan-rdp.online/wp-content/uploads/2025/02/gettyimages-460094048-612x612-1.jpg)
Người Việt cứ vui buồn mắng chửi nhau thù ghét nhau vì chuyện nước Mỹ dưới thời Trump 2.0, hay chuyện đoàn sư Minh Tuệ trên đường đi Ấn, còn chuyện tương lai, vận mệnh của đất nước, dân tộc VN sẽ đi về đâu, đã có đảng và nhà nước lo. Đảng đã đưa VN đi tìm CNXH (gần cả trăm năm nay chưa tìm thấy), nay đảng lại chuẩn bị đưa VN vào “kỷ nguyên mới” “rạng rỡ VN”.
Chỉ có điều đứng từ phía góc độ người dân thì cái kỷ nguyên đó vẫn là kỷ nguyên do đảng Cộng sản lãnh đạo toàn diện, như chính lời “nhà cải cách” Tô Lâm từng nói nhiều lần là “Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ phương thức lãnh đạo, cầm quyền của Đảng, yêu cầu cấp bách của giai đoạn cách mạng mới”, “Đổi mới phương thức lãnh đạo, đảm bảo Đảng là “người cầm lái vĩ đại” (“Tiếp tục đổi mới mạnh mẽ phương thức lãnh đạo, cầm quyền của Đảng, yêu cầu cấp bách của giai đoạn cách mạng mới”, báo Điện tử Chính phủ) v.v…Và đặc biệt là trong bài viết “Rạng rỡ Việt Nam” mới đây. Ai còn hy vọng một sự thay đổi dù cỏn con nào về mặt mô hình thể chế chính trị dưới triều đại Tô Lâm, xin mời đọc.
Rất rõ ràng, Việt Nam vẫn tiếp tục giữ nguyên mô hình độc đảng, vẫn đặt lợi ích của đảng lên trên hết, người dân vẫn hoàn toàn không có một quyền hành gì từ tự do biểu tình, tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tín ngưỡng, tự do ứng cử bầu cử v.v…Tóm lại, hơn 100 triệu người dân VN vẫn hoàn toàn không có tiếng nói, chỗ đứng, vai trò nào trong cái kỷ nguyên mới ấy, ngoại trừ chuyện kiếm tiền và đóng thuế, như từ trước đến giờ vẫn thế, dưới sự cầm quyền của đảng Cộng sản.
Về phía nhà cầm quyền, thì đang biến thành một chế độ độc tài công an trị với vai trò của Tô Lâm sẽ càng lúc càng rõ, lấn lướt cả Thủ tướng, cả Chủ tịch nước.
Nhìn vào nhân vật hiện đang có quyền lực lớn nhất, đang dẫn dắt Việt Nam bước vào kỷ nguyên mới, ông cựu Bộ trưởng Bộ Công An và là Tổng Bí thư đương nhiệm Tô Lâm, là con người mà tư nhân thân, toàn bộ quá trình học tập, làm việc thì có thể có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực công an, đàn áp người dân, nhưng về mặt kiến thức, tri thức, tầm nhìn, chiến lược…thì vẫn không có gì mới, ngoại trừ suy nghĩ thực dụng hơn, ít nhắc đến lý luận CNXH, lý luận Mác Lênin như ông Nguyễn Phú Trọng.
Con người ta không dễ dàng thay đổi tư duy, nếp nghĩ, thế giới quan nhân sinh quan, hơn nữa khi ở lứa tuổi U70. Họ lại càng không muốn thay đổi khi đang nắm tất cả quyền lực trong tay mà không có một lực lượng đối lập nào hay bất cứ sức ép nào từ trong hay ngoài. Nhất là trong thời đại này, khi Hoa Kỳ với chính phủ Trump hoàn toàn không quan tâm gì đến chuyện nhân quyền của các quốc gia như Việt Nam. Còn các nước dân chủ phương Tây khác thì cũng có quá nhiều vấn đề để phải lo toan, đối phó.
Chính vì vậy, sự thành công của “kỷ nguyên mới” có lẽ cũng chỉ dừng lại ở sự phát triển hơn một chút về kinh tế mà thôi.
Nhưng đa số người dân VN, có lẽ cũng chỉ muốn thế. Chỉ cần đất nước phát triển hơn về kinh tế, muốn mua sắm gì cũng được, đi đâu chơi cũng được, con cái thì cho đi học ở nước tư bản phát triển nào cũng được, là đủ, không cần gì hơn. Còn nếu muốn bàn bạc chuyện chính trị, xã hội, muốn bày tỏ sự tức giận hay ngưỡng mộ, muốn thể hiện sự thông tuệ về kiến thức, hãy nói chuyện nước Mỹ, chuyện sư Minh Tuệ.
Mà ngay cả việc hướng dư luận vào đâu để quên đi những chuyện khác, cũng không nằm ngoài bàn tay của đảng.
Nguồn: www.facebook.com