
Nước Việt ta từ khi dựng nước
Luôn tự hào văn hiến nghìn năm.
Mà hầu như thể toàn dân,
Chưa từng làm chủ non sông một ngày!
Không kể lúc Tàu, Tây đô hộ
Ngay cả thời tự chủ xưng vương
Núi sông cũng thuộc của riêng
Hết vua đến chúa nắm quyền thay nhau.
Dân chỉ biết cúi đầu tuân thủ
Quan khác nào một lũ tay sai
Sĩ phu kinh sử đêm ngày
Chỉ mong thi đỗ ăn mày lộc vua!
Thôi, phong kiến tích xưa không nói
Thử hãy nhìn chuyện mới đây thôi
Từ khi cộng sản ra đời
Xem ra chẳng khác chi thời quân vương!
Đảng trấn áp độc quyền cai trị
Treo chiêu bài dân chủ, tự do
Dân tình mặc kệ, đói no
Chọn người lãnh đạo toàn cho đảng mình.
Ai ý kiến đảng liền bắt nhốt
Tuyên án tù đến chết không tha.
Hởi ơi, gấm vóc sơn hà
Bao giờ đích thực mới là của dân?
Nay đến lúc đứng lên đòi lại
Quyền tự mình quyết định tương lai
Phá tan xiềng xích độc tài,
Chung tay góp sức dựng xây nước nhà.
Bao khác biệt bỏ qua chuyện cũ
Quên hận thù, hòa hợp anh em
Ngọn cờ Dân Chủ Đa Nguyên
Là nơi dung trải con đường Tự Do.
Đời hạnh phúc ấm no sẽ tới
Còn chờ gì không chịu noi gương
Từ đây tự lực tự cường
Việt Nam rạng rỡ, bốn phương tìm về.
Donry Nguyen
(08/03/2025)