Lại ngùn ngụt tự hào và nếu không có Đảng cộng sản … (Song Chi)

Gần đến những ngày lễ lớn, từ trong hẻm ra tới ngoài đường, từ thành phố cho tới thôn quê lại đỏ rực màu cờ, lại hừng hực, ngùn ngụt tinh thần dân tộc dâng cao: Tự hào quá Việt Nam ơi!

Thú thật cá nhân tôi thì rất dị ứng với lá cờ màu đỏ như máu, với những biểu tượng sao vàng, búa liềm…gắn với chủ nghĩa cộng sản. Có hai thứ học thuyết, hai thứ chủ nghĩa gây ra những bi kịch, tội ác lớn nhất của nhân loại trong thế kỷ XX là chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa cộng sản. Nếu những biểu tượng gắn với chủ nghĩa phát xít như chữ vạn, a fasces (một bó các thanh gỗ được buộc lại, với chiếc rìu ở giữa bó gậy, lưỡi rìu nhô ra) bị “tẩy chay” ở các xã hội dân chủ phương Tây (trong đó biểu tượng chữ vạn bị “tẩy chay” mạnh hơn), thì những hình ảnh, biểu tượng sao vàng, búa liềm, cũng khiến cho những người có lương tri kinh sợ, ngán đến tận cổ. Chủ nghĩa cộng sản cũng đã bị nhân loại vứt vào sọt rác từ lâu, trên thế giới chỉ còn có mấy quốc gia do đảng cộng sản lãnh đạo độc tôn và toàn diện như Trung Cộng, Việt Nam, Bắc Hàn, Cu Ba, Lào…Nhưng với Trung Cộng, Việt Nam thì chủ nghĩa cộng sản cũng chỉ còn trong cái vỏ, cái tên gọi, còn từ kinh tế đến xã hội thì đã là tư bản hoang dã từ lâu. Lẽ ra nếu muốn cho thế giới thiện cảm hơn khi làm ăn thì nên đổi tên đảng, vứt luôn những biểu tượng cộng sản vào thùng rác chứ không phải cứ bám lấy như vậy.

Tranh tuyên truyền

Còn về lòng tự hào dân tộc ngùn ngụt thì có lẽ cũng nên xem lại chúng ta có cái gì để tự hào? Chừng nào Việt Nam đứng trong hàng ngũ các cường quốc thuộc top 20, 25 về kinh tế, VN mạnh mẽ về quân sự chế tạo được những vũ khí khiến thế giới phải nể, VN có những thương hiệu công ty, thương hiệu sản phẩm toàn cầu như các nước láng giềng Nhật, Hàn, Đài Loan…, phim, nhạc, sách của VN được biết đến rộng rãi trên thế giới, có một lượng khán giả lớn và có những giải thưởng quốc tế… Chừng nào VN không còn thường xuyên bị quốc tế chỉ trích và xếp hạng chót hoặc gần chót trong các bảng xếp hạng về tham nhũng, về chỉ số minh bạch, tự do ngôn luận, tự do báo chí, dân chủ, hồ sơ nhân quyền… Chừng nào chính phủ Việt Nam đến nước người ta không phải với tư thế đi xin, đi cầu cạnh sự hỗ trợ, giúp đỡ chuyện này chuyện kia còn người dân VN không còn tiếp tục rời bỏ đất nước ra đi bằng mọi cách, bằng mọi con đường khác nhau, từ đi định cư, đi học, đi xuất khẩu lao động, đi làm thuê, làm vợ…xứ người, đi vượt biển, vượt biên giới, trèo tường…nhập cư lậu vào nước khác, bất chấp mọi bất trắc, hiểm nguy. Chừng nào trong nước không còn những cảnh “đầy tớ của dân” thì giàu nứt đố đổ vách, tài sản, tài khoản công khai và bí mật có ở khắp nơi từ Nam ra Bắc và quốc tế, còn “các ông bà chủ” thì ăn bữa nay lo bữa mai, ốm đau không có tiền chạy chữa; những vụ án tham nhũng, hối lộ với số tiền “khủng” không thể tưởng tượng xảy ra ở mọi lĩnh vực, mọi ngành nghề, mọi cấp độ… Và ở một chiều kích khác là những cảnh người dân bị săn lùng, truy đuổi, bị bỏ tù 12, 16, 20 năm chỉ vì đã lên tiếng một cách ôn hòa; những cảnh dân oan vác thư đi khiếu kiện khắp nơi, những cái chết mờ ám trong đồn công an, những vụ tự tử đầy oan trái chỉ vì uất ức, bất lực trước cuộc sống…Chỉ khi đó chúng ta mới nên tự hào thực sự, chứ không phải cứ bị nhà nước “tiêm thuốc” cho lên đồng để tự hào vì quá khứ đánh thắng hai đế quốc, vì cuộc sống hôm nay đã khá hơn ở miền Bắc trước năm 1975 hay khá hơn thời bao cấp, vì cái bánh chưng to nhất thế giới, chiếc áo dài dài nhất thế giới v.v…

Dân oan 90 tuổi

Hãy thực sự thẳng thắn, khách quan để tự hỏi mình, gần một thế kỷ qua nếu không có CNCS trên đất nước VN, nếu không có đảng CS, nếu VN đi theo con đường đa đảng, dân chủ, pháp trị, tam quyền phân lập thì số phận của đất nước, dân tộc VN sẽ khác hẳn như thế nào? Nếu không có đảng CS, VN có phải đánh nhau với Pháp, Mỹ, có bị chia cắt đất nước và nội chiến mấy mươi năm, có phải đánh nhau với Trung Cộng, Khơ Me Đỏ, và VN sẽ tiến bộ ra sao?

Người Việt không thiếu người tài. Sự thành công trong các lĩnh vực khác nhau của nhiều người Việt khi sống ở nước khác đã chứng tỏ điều đó. Chỉ cần có một môi trường tự do, công bằng, tử tế, một thể chế dân chủ, minh bạch.

Nếu nhìn lại công tâm và khách quan như thế thì đảng CS có tội rất lớn với đất nước này, dân tộc này chứ không phải có công to để mà kể lể, “tự hào”, và nhồi nhét sự “tự hào” đó vào đầu người dân.

Song Chi

Nguồn: www.facebook.com

About the author