Tư tưởng chính trị có thể làm được những gì ? (Trần Hùng)

75 năm sau chúng ta vẫn chưa thoát khỏi bước lùi này. Nguyên nhân được nhiều người giải thích là sự yếu kém, chia rẽ của các lực lượng đối lập, nhưng đó cũng là tình trạng mà các lực lượng quốc gia gặp phải trước và sau Cách Mạng tháng Tám, nó là hệ quả tự nhiên của việc thiếu đồng thuận trên một tư tưởng chính trị, không có đồng thuận thì chia rẽ là hiển nhiên. Chúng ta vẫn chưa giải quyết được chế độ này vì chúng ta vẫn chưa vượt lên trên được cái di sản của lịch sử đã đưa chúng ta tới ngày hôm nay.

Ý thức hệ dân chủ : muốn tránh cũng không được (Trần Khánh Ân)

Tại sao chính sách toàn cầu hóa ồ ạt hiện nay là một sai lầm ?
Dự đoán chủ quan ban đầu của khối dân chủ sau khi khối cộng sản sụp đổ là cứ hợp tác về kinh tế, phong trào toàn cầu hóa sẽ từ từ khiến các chế độ độc tài tại Nga và Trung Quốc chuyển hóa về dân chủ. Đây là một lạc quan sai lầm ngay từ đầu vì Nga và Trung Quốc là những đế quốc chứ không phải là quốc gia như người phương Tây quan niệm.

Hoa Kỳ đang đối diện với cuộc khủng hoảng định chế (Trần Khánh Ân)

Sau thế chiến II trọng lượng kinh tế của Mỹ bằng quá phân nửa trọng lượng kinh tế thế giới. Ngày hôm nay GDP của nước Mỹ chưa bằng 1/4 GDP của thế giới. Dầu vậy chúng ta vẫn ý thức được rằng Mỹ vẫn là nước mạnh nhất, vượt hẳn các quốc gia khác, nhưng có một điều phải thừa nhận rằng nước Mỹ đang ở trong tình trạng nội bộ không lành mạnh, chia rẽ hơn bao giờ hết và không còn khả năng và ý chí để lãnh đạo thế giới.

Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên và chính trị Mỹ (Đỗ Xuân Cang)

Ông Nguyễn Gia Kiểng và anh em Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên luôn cho rằng “Tư tưởng phải đi trước hành động”. Muốn làm một cuộc cách mạng thì cần phải có một tư tưởng cách mạng. Rất đáng buồn là sau hơn 45 năm đấu tranh của người Việt Nam trong cũng như ngoài nước, với bao hy sinh và mất mát thì mục tiêu dân chủ hóa đất nước vẫn còn xa vời. Nguyên nhân là do những người tranh đấu đã coi nhẹ, thậm chí bỏ qua tư tưởng chính trị mà chỉ chú trọng đến các “hành động” bề nổi để gây chú ý và tiếng vang.

45 năm sau, một truyện thuyết cho tương lai (Nguyễn Gia Kiểng)

Tình thế đã thay đổi. Những người mà đất nước đòi hỏi, những trí thức chính trị, đã xuất hiện và đội ngũ của họ đang gia tăng. Lớp người mới này sẽ là những tác nhân của cuộc cách mạng loại bỏ chế độ độc tài cuối cùng và mở ra kỷ nguyên dân chủ, Kỷ Nguyên Thứ Hai trong lịch sử dân tộc. Đất nước Việt Nam sau đó sẽ động viên được mọi tiềm năng của mình và sẽ vươn lên mạnh mẽ.

Một dịp để thảo luận và khẳng định lẽ phải và niềm tin (Nguyễn Gia Kiểng)

Bản “Yêu sách tám điểm năm 2019” (sau đây gọi là Yêu Sách 2019) khởi động trong những ngày cuối năm đã được sự hưởng ứng của gần 2000 cá nhân và hơn 20 tổ chức. Sự hưởng ứng đông đảo này là một kết quả khả quan chứng tỏ bản yêu sách đã có những đòi hỏi tích cực đáp ứng với nhu cầu của đất nước. Tuy vậy nó đã nhanh chóng chìm vào im lặng. Nó đã không tạo ra được một sức bật hay đánh dấu được một bước tiến trong cuộc vận động dân chủ hóa đất nước. Tại sao? 

chủ nghĩa dân túy

Ông Võ Văn Thưởng muốn chống cái gì? (Hồng Việt)

Giải pháp thực sự để ngăn chặn chủ nghĩa dân túy là phải có một đội ngũ trí thức chính trị, những người có hiểu biết về bối cảnh trong nước và quốc tế, về những vấn đề đang và sẽ đặt ra cũng như cách giải quyết. Những người này phải tạo thành tụ điểm qui tụ những người còn quan tâm đến đất nước và từ đó mở ra các cuộc thảo luận chính trị nghiêm chỉnh nhằm nâng cao trình độ nhận thức chính trị của quần chúng.

Tại sao chủ nghĩa dân túy tái phát và đe dọa thế giới? (Nguyễn Gia Kiểng)

Các chính quyền dân túy chỉ có thể thất bại vì lý do hiển nhiên là không thể có những giải pháp đơn giản cho những vấn đề phức tạp. Chủ nghĩa dân túy đang là một vết thương lớn của thế giới. Rất đáng lo ngại, bởi vì đặc tính chung của các lực lượng dân túy là chúng bất chấp các giá trị đạo đức, bất chấp nhân quyền và bất chấp thế giới, những lý do dẫn đến xung đột, bế tắc và chiến tranh. 

Obama tại Cairo: dân chủ ở mức độ zero (Nguyễn Gia Kiểng)

Nhân loại, sau nhiều đấu tranh cam go và những hy sinh lớn, đã vượt qua được mức độ lãng mạn và nguyên tắc, mức độ zero, để đạt tới một định nghĩa tương đối rõ ràng cho một chế độ dân chủ: đó là một chế độ ít nhất bảo đảm tự do ngôn luận và báo chí, tự do thành lập và tham gia các tổ chức kể cả các chính đảng, tự do bầu cử và ứng cử. Đó là định nghĩa của dân chủ đã được quy định trong bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền, thành phần của hiến chương Liên Hiệp Quốc.

Nghĩ về những đất nước không thành (Nguyễn Gia Kiểng)

Tôi không quen biết ai tại nước Mexico này và cũng không có nhu cầu du lịch. Tôi đến đây vì từ nhiều năm rồi tôi vẫn tự nhủ thế nào cũng phải đi Mexico ít nhất một lần cho biết. Vì hai lý do. Lý do thứ nhất là để được nhìn tận mắt một kỳ quan của sự nghịch lý. Tại sao một thành phố thành lập trên cao độ hơn 2000 mét, không gần bờ biển và cũng không có dòng sông nào chảy qua lại có thể là thành phố lớn nhất, ít nhất đông dân nhất, thế giới từ hơn sáu thế kỷ qua? Lý do thứ hai, quan trọng hơn nhiều, là để tìm câu trả lời cho một câu hỏi tình cờ nẩy ra trong óc tôi và ngày càng gây khó chịu: tại sao nhiều người, nhà báo cũng như nhà chính trị, lại nói Mexico là một failed state?

Ánh sáng và đôi mắt (Nguyễn Gia Kiểng)

Trong triết, đạo đức học là cố gắng để trả lời hai câu hỏi “thế nào là một cuộc sống thực sự hạnh phúc?” và “phải sống thế nào để có hạnh phúc?” trong khi chính trị học cố gắng để trả lời hai câu hỏi “thế nào là một xã hội hạnh phúc?” và “làm thế nào để đem lại hạnh phúc tối đa cho thật nhiều người?”. Như thế không hề có mâu thuẫn, đạo đức và chính trị nhắm cùng một mục đích trên những qui mô khác nhau. Đạo đức là chính trị trong phạm vi cá nhân trong khi chính trị là đạo đức trên qui mô quốc gia.

Một cách nhìn tham nhũng và chống tham nhũng (Nguyễn Gia Kiểng)

Có một cái gì không ổn trong những bài viết về tham nhũng. Các bài này đều giống nhau ở chỗ chúng đều gồm hai phần: phần đầu trình bày và tố giác tham nhũng; phần sau đề nghị những biện pháp để chống tham nhũng. Phần đầu thường rất đặc sắc, nhất là nếu lại phơi bày những trường hợp tham nhũng cụ thể. Phần thứ hai thường tẻ nhạt vì không có gì đặc sắc.

Giải quyết khủng hoảng căn cước để ra khỏi bế tắc chính trị (Nguyễn Gia Kiểng)

Một trong những khái niệm cơ bản của môn tâm lý xã hội, cốt lõi của văn hóa tổ chức, là khái niệm căn cước. Những điều thường được gọi là khủng hoảng đạo đức, khủng hoảng nhân cách, v.v. thực ra chỉ là những thể hiện cá biệt của một khủng hoảng nền tảng hơn : khủng hoảng căn cước (identity crisis). Người ta không biết mình là ai, có thể và phải sống như thế nào, có thể và phải làm gì.