Châu Âu quyết tâm đánh bại chủ nghĩa toàn trị của thế kỷ 21 (Claude Malhuret)

Đây là phiên bản tiếng Việt phát biểu của Thượng nghị sĩ Claude Malhuret tại Thượng viện Pháp ngày 04/03/2025 trong khuôn khổ cuộc thảo luận, được quy định trong Hiến pháp, về tình hình ở Ukraine và an ninh ở Âu châu.

Một phát biểu dũng cảm, xuất sắc, thích đáng trước một bước ngoặt trọng yếu của lịch sử thế giới.


Thưa ông Chủ tịch,

Thưa Thủ tướng,

Thưa quý vị Bộ trưởng,

Các bạn đồng viện thân mến,

Châu Âu hiện đứng trước một ngã rẽ quyết định trong lịch sử của mình. Với tấm khiên phòng vệ của Mỹ đang bị bốc đi, với nguy cơ Ukraine bị bỏ rơi, và Nga được tiếp sức.

Hoa Thịnh Đốn đã biến thành một triều đình của Nero [một bạo chúa thời La Mã]. Với một hoàng đế thích phóng hỏa, một bầy tôi phục tùng, và một tên hề chuyên dùng ketamine an thần, được nấm toàn quyền thanh lọc guồng máy công quyền.

Đó là bi kịch của thế giới tự do, nhưng trước hết đó là một bi kịch của nước Mỹ. Thông điệp của Trump là : làm đồng minh với tôi chẳng có lợi ích gì, vì tôi sẽ không bảo vệ anh, tôi sẽ áp đặt thuế quan lên anh nhiều hơn lên chính kẻ thù, và tôi sẵn sàng đe dọa chiếm lĩnh lãnh thổ của anh đồng thời ủng hộ các chế độ độc tài xâm chiếm nước anh.

Vua thương vụ đang phô diễn thế nào là thuật giao thương trong thế bò rạp sát đất. Ông ta nghĩ mình sẽ làm Trung Quốc khiếp sợ khi rạp mình trước Putin. Nhưng Tập Cận Bình, trước một quỵ luỵ như thế, chắc chắn đẩy mạnh ngay công trình chuẩn bị xâm chiếm Đài Loan.

Chưa bao giờ trong lịch sử Hoa Kỳ có một Tổng thống nào đầu hàng kẻ thù, ủng hộ kẻ xâm lăng chống lại đồng minh của mình, chà đạp lên Hiến pháp, ban hành vô số sắc lệnh bất hợp pháp, bải nhiệm thẩm phán có thể ngăn cản các động thái đó, cách chức đồng loạt bộ tham mưu quân sự, làm suy yếu tất cả các định chế cân bằng quyền lực, chiếm quyền kiểm soát các mạng xã hội. Đây không phải là một sự chệch hướng phi tự do mà là bước đầu của một ý đồ tịch thâu nền dân chủ.

Chỉ mất một tháng, ba tuần và hai ngày để phá vỡ nền Cộng hòa Weimar [nền Cộng hòa của nước Đức trước khi bị Hitler lật đổ] và hiến pháp của nó. Tôi tin tưởng vào sức mạnh của nền dân chủ Hoa Kỳ và đất nước này đã bắt đầu phản kháng. Nhưng chỉ trong vòng một tháng, Trump đã gây ra nhiều tổn hại cho nước Mỹ hơn trong 4 năm của nhiệm kỳ tổng thống trước của ông ta.

Trước đây, chúng ta chiến đấu chống lại một gã độc tài. Nay chúng ta phải chiến đấu chống lại một gã độc tài được hỗ trợ bởi một gã phản bội. Tám ngày trước đây, ngay khi Trump thân mật vỗ lưng Macron [Tổng thống Pháp] tại toà Nhà Trắng, thì tại trụ sở Liên hiệp quốc, phái đoàn Hoa Kỳ bỏ phiếu cùng với các phái đoàn Nga và Bắc Hàn chống lại lập trường của các phái đoàn Âu châu. Hai ngày sau, tại Phòng Bầu dục, kẻ tránh quân dịch đã vênh vang, khinh thị, dạy bài học chiến lược cho anh hùng chiến tranh Zelensky, trước khi đuổi ông đi như đuổi một tên giữ ngựa, và phán rằng ông phải phục tùng hoặc phải từ chức.

Ta phải làm gì trước một sự phản bội như thế ? Giải đáp rất đơn giản: đối phó.

Trước hết ta phải đừng lầm lẫn. Thất bại của Ukraine sẽ là thất bại của châu Âu. Các nước vùng Baltic, Georgia, Moldova đã được liệt vào danh sách. Mục tiêu của Putin là quay trở về thời kỳ hội đàm Yalta ở Ukraine [năm 1945], đưa đến quyết định trao một nửa châu Âu cho Stalin. Các quốc gia của bán cầu Nam đang chờ kết quả của chiến tranh để quyết định xem họ có nên tiếp tục tôn trọng châu Âu hay đã đến lúc họ có quyền chà đạp lên nó. Mục tiêu của Putin là chấm dứt cái trật tự thế giới được thiết lập bởi Hoa Kỳ và các đồng minh với nguyên tắc hàng đầu là nghiêm cấm việc chiếm đoạt lãnh thổ bằng vũ lực. Ý tưởng này chính là nguồn gốc tạo ra Liên Hiệp Quốc, nơi mà ngày nay người Mỹ bỏ phiếu ủng hộ kẻ xâm lược và chống kẻ bị xâm lăng, do cái nhìn của Trump trùng khớp với cái nhìn của Putin: quay về khái niệm vùng ảnh hưởng, với các cường quốc nắm quyền quyết định số phận của các nước nhược tiểu. Greenland, Panama và Canada về tôi; Ukraine, các nước vùng Baltic và Đông Âu về bạn; Đài Loan và biển Đông để cho anh kia. Trong các buổi dạ tiệc của các đại gia ở vịnh Mar-A-Lago , người ta gọi đó là “chủ nghĩa hiện thực ngoại giao”.

Vậy là ta trong thế cô đơn trơ trọi, chỉ là mình ta với ta. Nhưng những hô hào cho rằng ta không thể kháng cự lại Putin là sai lầm. Trái với tuyên truyền của Điện Cẩm Linh, nước Nga hiện đang ở trong tình trạng khó khăn. Trong ba năm qua, cái được gọi là đội quân thứ hai trên thế giới chỉ giành được những mảnh vụn từ một quốc gia có dân số ba lần thấp hơn. Lãi suất vượt lên 25%, mức sụt giảm của dự trữ ngoại tệ và vàng, sự suy sụp của dân số, cho thấy nước này đang đứng trên bờ vực thẳm. Sự giúp đỡ, tiếp sức nó của Hoa Kỳ là một sai lầm chiến lược lớn nhứt chưa từng xảy ra trong một cuộc chiến. Một chấn động thật dữ dội nhưng hữu ích: qua đó, người châu Âu thức tỉnh thoát ra khỏi trạng thái bịt tai nhắm mắt. Chỉ trong một ngày ở Munich [với diễn văn của Phó Tổng thống Mỹ J.D. Vance ngày 14/02/2025], họ đã hiểu ra rằng sự sống còn của Ukraine và tương lai của châu Âu nằm ở trong tay họ và họ phải đáp ứng ba đòi hỏi khẩn cấp.

Thứ nhứt, gia tăng cấp tốc viện trợ quân sự cho Ukraine hầu bù đắp sự bỏ rơi của Mỹ. Để Ukraine tiếp tục cầm cự, và có thể áp đặt sự hiện diện của mình và của Châu Âu trong bất kỳ cuộc đàm phán nào. Giá phải trả rất đắt. Chúng ta phải dẹp bỏ cái cấm kỵ sử dụng tài sản bị phong tỏa của Nga. Và phải vượt qua các đồng lõa của Moscow ngay trong lòng châu Âu, bằng một liên minh chỉ gồm các quốc gia tự nguyện, và đương nhiên cùng với Vương quốc Anh.

Thứ hai, đòi hỏi bất kỳ thỏa thuận nào cũng phải được kèm theo việc trao trả trẻ em bị bắt cóc cùng tù nhân, và mặt khác phải được đảm bảo an ninh tuyệt đối. Sau Budapest, Georgia và Minsk, chúng ta đều biết thế nào là giá trị của những thỏa thuận với Putin. Những bảo đảm an ninh này đòi hỏi phải có một lực lượng quân sự đủ mạnh để ngăn chặn mọi xâm lược mới.

Sau cùng, và đây là điều cấp bách nhất vì nó đòi hỏi nhiều thời gian nhứt, chúng ta phải xây dựng lại hệ thống phòng thủ châu Âu, vốn đã bị lãng quên khi ta được sự bảo trợ an ninh của Mỹ từ năm 1945, và đã bị phế thải từ khi Bức tường Bá Linh sụp đổ.

Đây là một nhiệm vụ khổng lồ. Nhưng chính qua sự đảm đương thành công hay thất bại nhiệm vụ ấy mà các nhà lãnh đạo của châu Âu dân chủ sẽ được phán xét trong sử sách. Friedrich Merz [Thủ tướng sắp tới của nước Đức] vừa tuyên bố châu Âu cần có một liên minh quân sự của riêng mình. Như thế là nước Pháp đã được nhìn nhận là có lý trong nhiều thập niên qua khi chủ xướng tự chủ chiến lược. Giờ thì ta phải xây dựng nó.

Ta sẽ phải đầu tư ồ ạt, củng cố Quỹ Quốc phòng Châu Âu ngoài vòng bó buộc của tiêu chuẩn vay nợ của Maastricht, kết hợp hài hòa các hệ thống vũ khí và đạn dược, thúc đẩy quá trình gia nhập Liên hiệp Âu châu của Ukraine, nay đã trở thành quân lực số 1 châu Âu, duyệt xét lại vị trí và điều kiện của chánh sách răn đe hạt nhân dựa trên khả năng của Pháp và Anh, kích hoạt lại các chương trình vệ tinh và lá chắn chống tên lửa.

Và ta sẽ còn phải làm nhiều hơn nữa. Châu Âu sẽ chỉ phục hồi cương vị cường quốc quân sự với điều kiện là trước đó phục hồi cương vị một cường quốc công nghiệp. Nói tóm lại, báo cáo Draghi sẽ phải được thực hành. Thiết thực.

Tuy nhiên, sự tái vũ trang thực sự của châu Âu là sự tái vũ trang về mặt đạo đức. Chúng ta phải thuyết phục dư luận, trước trạng thái mệt mỏi và lo sợ do chiến tranh gây ra, và đặc biệt trước những đồng bọn của Putin, đám cực hữu và đám cực tả. Hôm qua, tại Quốc hội, chúng lại kêu gọi chống lại sự đoàn kết của châu Âu, chống lại một hệ thống phòng thủ cho châu Âu.

Chúng nói chúng muốn hòa bình. Điều mà bọn chúng và Trump đều không nói là hòa bình của chúng là hoà bình của kẻ quy hàng, hòa bình của kẻ bại trận, hoà bình của sự thay thế một « de Gaulle – Zelensky » bởi một « Pétain-phiên bản Ukraine » dưới trướng của Putin, hòa bình của lũ cộng tác viên của bọn xâm lăng, đã phủ nhận bất cứ viện trợ nào cho người Ukraine trong ba năm qua.

Đây có phải là hồi cáo chung của liên minh Đại Tây Dương không ? Nguy cơ rất lớn. Nhưng trong những ngày qua, màn sỉ nhục công khai Zelensky, và những quyết định điên rồ được đưa ra trong tháng qua, cuối cùng đã khiến người dân Mỹ phản ứng.

Kết quả của các cuộc thăm dò tuột dốc, dân cử của Đảng Cộng hòa được tiếp đón bởi những phản đối của đám đông ở đơn vị của họ. Ngay cả đài Fox News cũng bắt đầu chỉ trích. Những kẻ phù Trump không còn cao ngạo.

Phe Trump kiểm soát hành pháp, Quốc hội, Tòa án tối cao và các mạng xã hội. Nhưng trong lịch sử nước Mỹ, những người phù tự do luôn giành phần thắng sau cùng. Nay họ bắt đầu ngẩng mặt lên.

Số phận của Ukraine đang được định đoạt trong chiến hào. Nhưng nó cũng phụ thuộc vào những người ở Hoa Kỳ quyết tâm bảo vệ nền dân chủ, và ở đây, vào khả năng đoàn kết người dân châu Âu của chúng ta, để tạo ra phương tiện phòng thủ chung và chiếm lại cương vị cường quốc mà châu Âu đã từng có trong lịch sử mà nay nó chưa nhứt trí phục hồi.

Cha mẹ chúng ta đã đánh bại chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa cộng sản bằng tất cả mọi hy sinh. Nhiệm vụ của thế hệ chúng ta là đánh bại các chủ nghĩa toàn trị của thế kỷ 21.

UKRAINE TỰ DO MUÔN NĂM! ÂU CHÂU DÂN CHỦ MUÔN NĂM!

Claude Malhuret

Chuyển ngữ: Đi Cùng Dân Nam 

Đường dẫn bài gốc

About the author