Đón chờ gì sau Đại Hội 14?

Dù ai lên cầm quyền sau Đại Hội 14, đảng Cộng Sản cũng đã ở thời khắc cuối của giai đoạn cuối trong tiến trình cáo chung của nó. Việc đảng Cộng Sản bầu một lãnh tụ để tiếp tục cứu nguy cho chế độ là không đặt ra.

Sau Đại Hội 14, một lãnh đạo sáng suốt của đảng Cộng Sản phải lựa chọn đưa đảng Cộng Sản trở thành tác nhân của lịch sử bằng cách tham gia vào tiến trình dân chủ hóa đất nước.

Nếu đảng Cộng Sản tiếp tục theo đuổi những chính sách hiện tại của ông Tô Lâm sau Đại Hội 14, có thể họ sẽ tự đưa mình trở thành nạn nhân không đáng có của một tiến trình lịch sử có thể diễn ra trong ôn hòa. Khi mâu thuẫn đó tích lũy đủ và bạo quyền, đàn áp xã hội về mọi mặt là ngòi nổ cho những đổ vỡ của đất nước.

Nhưng cũng không có gì chắc chắn ông Phan Văn Giang hay những nhà lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam sẽ nhìn thấy được vấn đề thực sự của đất nước khi đắc cử chức vụ tổng bí thư. Vì tiến trình đào thải của một chế độ độc tài đã hoàn toàn triệt tiêu mọi cá nhân có một khả năng tối thiểu.

Tình trạng này cũng khiến đất nước đứng trước một nguy cơ vô cùng to lớn về xung đột, bạo lực trong xã hội sau Đại Hội 14 khi những nhà lãnh đạo cuối cùng của chế độ không ý thức được nhu cầu cấp thiết của dân chủ đa nguyên và hòa giải dân tộc.

Tuy vậy, cánh cửa dân chủ hóa trong trật tự và tinh thần hòa giải dân tộc vẫn còn rộng mở nếu Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên và đối lập dân chủ nhận được đồng thuận lớn từ xã hội Việt Nam và những người đã nhìn thấy được nhu cầu của dân chủ trong chính nội bộ của Đảng.

Do vậy, Đại Hội 14 sẽ chỉ là một lựa chọn giữa ông Tô Lâm, một nhân vật có nhiều khả năng sẽ đẩy đất nước lún sâu vào thảm kịch; và những người đỡ tệ hại hơn vì không phải là ông Tô Lâm. Nhưng cũng không có gì đảm bảo. Hiện nay, điều đảm bảo nhất cho đất nước và cũng là cho chính những đảng viên trong chế độ Cộng Sản là một Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên và một mặt trận đối lập chính trị lớn mạnh và được hiện diện công khai.

Do vậy, dù ở trong hay ngoài đảng, thái độ cần phải có lúc này là vận động để Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên và đối lập chính trị được hiện diện và trình bày lập trường của mình ngày càng công khai. Đó là đảm bảo lớn nhất cho tiến trình dân chủ hóa trong trật tự, hòa giải dân tộc.

Chúng ta cần phải tránh thảm kịch khi lịch sử đã sang trang. Nhưng những ý kiến lớn đã không có cơ hội được hình thành và được lắng nghe bởi người Việt Nam, và đối lập chính trị đã bị triệt tiêu. Lúc đó, đảng Cộng Sản Việt Nam vẫn phải cáo chung nhưng dân chủ trong ôn hòa chưa chắc đã có được

Tổng Hợp

(12/12/2025)

About the author