Indonesia: Vượt Qua Khủng Hoảng Nội Tại Để Đi Lên Dân Chủ Phát Triển? (Chu Tuấn Anh)

Indonesia cũng đang bước vào một giai đoạn đầy biến động của thế giới. Cuộc biểu tình quy mô toàn quốc được thổi bùng lên sau cái chết của tài xế giao hàng và tình trạng cảnh sát dùng bạo lực với người biểu tình. Quần chúng biểu tình trở nên giận giữ đốt xe và chiếm đóng các tòa thị chính. Trong ngày 30/8 khi tôi viết bài này, truyền thông ghi nhận 5 người chết cháy trong làn sóng đốt phá tài sản công cộng. Biểu tình đang lan rộng từ Jakarta sang các thành phố khác của đảo Java Yogyakarta, Bandung, Semarang and Surabaya; và Medan thuộc tỉnh Bắc Sumatra.

Ta tự hào đi lên, Ôi Việt Nam (Hoàng Quốc Dũng)

Suy cho cùng, tự hào dân tộc chỉ có ý nghĩa khi nó gắn với thành tựu thật, nâng cao đời sống con người và tầm vóc xã hội. Còn nếu chỉ bấu víu vào khẩu hiệu rỗng, huyền thoại lịch sử bị phóng đại, những giá trị vớ vẩn… thì đó không phải là tự hào, mà là một ảo tưởng tập thể, là thứ thuốc ngủ làm ta tự mãn với những cái đáng ra phải thấy xấu hổ.

Singapore – Huyền Thoại Độc Tài Sáng Suốt (Bàn Việc Nước)

Có một dư luận viên nhắc đến trường hợp Singapore như là bằng chứng của chế độ độc tài sáng suốt và kết luận rằng sự cai trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam là cần thiết để đưa đất nước phát triển. Vậy thì hôm nay chúng ta sẽ cùng thảo luận để làm rõ Singapore có thực sự là một chế độ độc tài, cũng như Đảng Cộng Sản Việt Nam có đủ tư cách để so sánh với Đảng Nhân Dân Hành Động hay không.

Cần biết : Iran của Khomeini là kẻ thù không đội trời chung của Cộng Sản (Hoàng Quốc Dũng)

Gần đây, nhiều người Việt Nam – đặc biệt là những người cộng sản, hoặc bị ảnh hưởng bởi tuyên truyền cộng sản – tỏ ra hồ hởi ủng hộ Iran. Họ tung hô Iran như một “ngọn cờ chống đế quốc”, như một đồng minh tự nhiên của “mặt trận cách mạng thế giới”. Họ đã hoàn toàn không biết gì về lịch sử đẫm máu và phản bội của chính thể Hồi giáo Iran đối với những người cộng sản.

Khúc Quanh Lịch Sử Trọng Đại Và Một Khế Ước Xã Hội Mới (Trần Khánh Ân)

Trong bối cảnh khủng hoảng kinh tế ngày càng nghiêm trọng và niềm tin trong xã hội suy giảm sâu sắc, những người lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam đang chuẩn bị thực hiện một số thay đổi lớn về chính sách kinh tế và chính trị. Tuy nhiên, những điều chỉnh này phần lớn mang tính phản ứng, nửa vời và né tránh căn bản của vấn đề.

Rủi Ro Từ Chế Độ Tổng Thống (Bàn Việc Nước)

Trong video trước, chúng ta đã cùng nhau nhìn lại kinh nghiệm cải cách của các nước cộng sản, có những trường hợp thành công và cũng có những nước thất bại. Trong đó, 3 nước thất bại chính là Nga, Belarus, và Ukraine. Họ đã thất bại vì giới trí thức của họ đã không có sự chuẩn bị và không biết phải làm gì sau khi Liên Xô sụp đổ. Vậy thì chúng ta, những người Việt Nam còn quan tâm đến nước, nhất định không được lặp lại sai lầm này. Và một trong những vấn đề quan trọng nhất cần được thảo luận chính là Việt Nam nên áp dụng mô hình dân chủ nào một khi chế độ cộng sản kết thúc, mà ngày đó thì không còn xa nữa.

‘Đại nghị tản quyền’ là lối ra khỏi bế tắc cho Việt Nam (Trần Khánh Ân)

Tô Lâm, cái tên mà người dân Việt Nam nhắc tới hàng ngày hàng giờ, người đã bước vào vị trí cao nhất của Đảng Cộng sản. Nhưng ông không đạt được vị trí đó vì sự xuất sắc, vì tư tưởng cải cách hay vì một viễn kiến mới cho đất nước. Ai từng nghe Tô Lâm phát biểu đều nhận thấy một điều rõ ràng: đây là một người không có chiều sâu văn hóa, và đặc biệt thiếu vắng tư tưởng chính trị. 

Những gì cần phải nói với nhau trong một giai đoạn chuyển tiếp đầy biến động (Chu Tuấn Anh)

Thế giới đang bước vào một giai đoạn chuyển tiếp đầy biến động như tôi đã trình bày trong một bài viết gần đây, sự triệt thoái của Hoa Kỳ sẽ dẫn tới những sự đổ vỡ không thể tránh khỏi với thế giới theo quy luật của bẫy Kindleberger, nghĩa là một cường quốc lãnh đạo thế giới giải nhiệm vai trò lãnh đạo của mình, cùng với những trách nhiệm, cam kết với thế giới; trong khi một lãnh đạo thế giới mới chưa kịp hiện diện và lấp lại khoảng trống của sự triệt thoái siêu cường cũ để lại.

Dân Chủ Và Độc Tài – Thể Chế Nào Tốt Hơn? (Bàn Việc Nước)

Mới đây, khi đang đọc một bài đăng về chính trị trên mạng xã hội, tôi thấy có người trích dẫn một câu nói đáng chú ý: “Chế độ độc tài hoạt động tốt khi nhà lãnh đạo có tài. Chế độ dân chủ hoạt động tốt khi quần chúng có hiểu biết.” Mới nghe qua thì câu này có vẻ có lý nhưng thật ra nó không có gì mới. Nó chỉ là cách diễn đạt khác của hai luận điệu cũ.