Thư của vợ chồng Nông Thị Vàng (*) – Tư liệu lịch sử

(*) Nông Thị Vàng là em họ của Nông Thị Xuân-mẹ của Nguyễn Tất Trung-, Nguyễn Tất Trung là con của Nguyễn Tất Thành HCM. Trong thư của anh thương binh, họ Nông viết nhầm là họ Nguyễn. Cao Bằng ngày 29 tháng 7 năm 1983. Kính gởi Ông Nguyễn hữu Thọ, Chủ tịch quốc hội nước Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Tôi là một thương binh đã 25 năm nay vô cùng đau khổ, không dám hé răng với ai. Không phải chỉ vì vết thương bom đạn, chiến tranh mà là một vết thương lòng vô cùng nhức nhối. Nay tôi sắp được từ giã cái xã hội vô cùng đen tối này đi sang thế giới khác, tôi phải chạy vạy rất khó khăn mới viết được bức thư này lên Chủ tịch, hy vọng ông còn lương tri, lương tâm đem ra ánh…

Một số trí thức phản bác công khai chủ nghĩa Marx-Lenin (Âu Dương Thệ)

Một chuỗi những vấn đề gai góc diễn ra trong giai đoạn chuẩn bị ĐH 7- nhất là về lãnh vực quốc tế với sự tan rã của Liên xô và thế giới CS cùng với việc HK nghiễm nhiên trở thành siêu cường duy nhất trên thế giới cả trong kinh tế, ngoại giao lẫn quân sự-, trở thành đối tượng tranh luận gay gắt ở cấp trung ương và các chuyên viên cao cấp trong bộ máy toàn trị trong việc soạn thảo Báo cáo Chính trị, Chiến lược Kinh tế, Cương lĩnh Chính trị mới, Hiến pháp mới.

Tham lam quyền lực như nghiện ma túy nên Tô Lâm đang tự đánh mất lương tri và tự trọng (Âu Dương Thệ)

Mặc dầu trong những tuần lễ vừa qua hàng triệu đồng bào các tỉnh miền Trung bị lũ lụt do các trận bão rất lớn tàn phá nhà cửa, mùa màng và gây cả thương tích, nhưng Tô Lâm vẫn bỏ hàng ngàn tỉ đồng để tổ chức kỉ niệm  80 năm Cách mạng tháng 8 lớn nhất và tốn kém nhất từ trước tới nay.

Với tốc độ các nhà báo bị quân đội Israel giết hại ở Gaza, sẽ sớm không còn ai để cung cấp thông tin cho bạn nữa (Avaaz & RSF)

Hàng trăm cơ quan truyền thông, do RSF và Avaaz khởi xướng, đang kêu gọi bảo vệ các nhà báo Palestine ở Gaza, sơ tán khẩn cấp những người muốn như vậy, chấm dứt tình trạng miễn trừ trách nhiệm đối với các tội ác mà Israel gây ra cho các phóng viên và cho phép báo chí quốc tế tiếp cận độc lập lãnh thổ này.

Trại giam Nam Hà đang che giấu tình trạng sức khoẻ của bố tôi (Lê Đình Hiếu)

Ngày 29/8/2025, mẹ tôi cùng một vài người thân đến trại giam Nam Hà để thăm bố tôi. Từ lần thăm gặp trước, khi được cán bộ thông báo rằng bố tôi tuyệt thực, cho đến nay gia đình hoàn toàn không nhận được bất kỳ cuộc gọi nào từ ông. Trong tâm trạng lo lắng, mẹ tôi đã quyết định trực tiếp đi thăm để nắm rõ tình hình.

Những điều trông thấy…! (Chu Văn)

Ngay từ nhỏ, mỗi khi đến nhà thờ vào mỗi buổi sáng, tôi đã được nhà đạo của tôi dạy phải luôn biết tự vấn lương tâm. Ngày nay, nếu phải tự vấn lương tâm mỗi ngày, thì tôi luôn nhìn vào những thảm kịch mà mỗi một con người trong nhân loại trên khắp thế giới, từng giây từng phút đang trải qua, do thiên tai và nhứt là do sự độc ác của chính người đồng loại của mình.

Vì sao Trump hủy hoại WTO, định chế từng giúp Mỹ thịnh vượng ? (RFI Tiếng Việt)

Năm 2025, Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO/OMC) kỷ niệm 30 năm ra đời trong bối cảnh tổng thống Mỹ Donald Trump hủy hoại hàng loạt luật chơi của định chế này. Định chế quốc tế, từng do Hoa Kỳ thúc đẩy để đóng vai trò « trọng tài » hay « cảnh sát thương mại quốc tế », giờ đây dường như bất lực đứng nhìn các thiệt hại do cuộc chiến thuế quan mà Trump phát động. Vì sao Trump chống lại định chế vốn tạo điều kiện cho sự thịnh vượng của Mỹ ?

Bồ tát Jeon Je Young (Nguyễn Văn Tuấn)

Có lẽ các bạn chưa bao giờ nghe tới ông Jeon Je Young. Ông là người đã cứu 96 thuyền nhân Việt Nam vào giữa thập niên 1980, và được người Việt tị nạn xem như là một Bồ Tát. Ông qua đời tại thành phố Tong Yeong, Hàn Quốc, vào ngày 17/11/2019, thọ 78 tuổi. Việc làm của ông là một tấm gương sáng ngời của một người sẵn sàng hi sinh chức quyền để cứu người trong cơn hoạn nạn.

Công nhân Việt Nam: Đã đến lúc phải tự đứng lên (Chu Nguyên Hương)

Tôi, Chu Nguyên Hương, công nhân may trong một khu công nghiệp. Tôi viết bài này không nhân danh ai cả, chỉ nhân danh chính mình — một người mẹ, một người con, một công nhân đã sống gần 15 năm dưới máy khâu, trong những xưởng nóng hơn 40 độ, ngửi từng cuộn vải hóa chất, và nghe hàng ngàn tiếng kim rơi xuống như những nhát búa lặng câm của đời lao động.