Em tôi ơi, mùa đông tù có lạnh
Và mùa xuân có chút ấm nào không
Cách biệt đời song sắt với tường cao
Thân em đã hao gầy bao thương xót!
Như tiếng chim trong vườn xuân ngừng hót
Cả vùng trời u ám phủ màn mây
Tôi nơi này vẫn luôn mãi ngóng trông
Ngày tươi sáng chị em mình đoàn tụ!
Đã dấn thân em chẳng hề do dự
Chỉ mong tìm đường mới đến tương lai
Đất nước này chẳng phải của riêng ai
Ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc
Gạn đục trong em khơi nguồn hy vọng
Vững tin vào truyện thuyết mới đa nguyên
Em bước đi với tâm thế rất hiền
Vì nền tảng là bao dung hòa giải
Dẫu tù lao giờ đây em nếm trải
Tuổi trẻ mình em chẳng phí hoài đâu
Là tấm gương em soi sáng đi đầu
Không ai chọn ngục tù là khát vọng
Nhưng sẵn lòng trả giá bởi niềm tin
Với lý tưởng là Đa nguyên Dân chủ
Lẽ phải thuộc về người ưu tú như em!
Hương Phạm
01/03/2025